Thẩm Như Nguyệt vừa đặt chân đến sân của Quý Bách Hoài, liền nghe tiếng hắn vọng ra từ trong phòng, âm điệu thống khổ đến mức khiến người ta khó nén bật cười:
“Ôi trời ơi… đau quá!”
Người hầu canh cửa vốn lanh mắt, vừa trông thấy Thẩm Như Nguyệt đã vội tiến lên hành lễ:
“Tiểu Quận chúa!”
Nàng khẽ dừng bước, biết mình không tiện đường đột tiến vào, bèn mỉm cười bảo:
“Ngươi nói với công tử nhà ngươi, ta đợi ở thuỷ tạ bên kia. Nếu thật sự không xuống giường nổi thì… thôi vậy.”
Lời vừa dứt, tà váy nhẹ lay, nàng đã quay bước rời đi. Tiểu Điệp theo sát phía sau, vừa thấy tên hầu kia hớt hải chạy vào sân vừa bò vừa vấp, liền ôm bụng cười đến mức suýt không đứng vững:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play