Gió lạnh rùng mình, Hứa Nặc đi sát bên cạnh Hứa Dã, thỉnh thoảng lại liếc nhìn anh.
“Cái đó… anh…”
“Đường Trì.”
Hứa Nặc ngậm chặt mấy lời định nói, chưa biết mở miệng thế nào thì Hứa Dã đã lên tiếng, làm cô cắn phải lưỡi suýt bật máu: “Anh gọi em là gì cơ?”
Đúng lúc họ đứng ngay đầu gió, cách đó mấy bước là cửa hàng, giờ này mọi người còn đang ăn cơm trong căn-tin, nên trong của hàng không có nhiều người.
Hứa Dã bước nhanh hơn, định vào bên trong rồi nói chuyện, ai ngờ bị Hứa Nặc túm chặt tay áo: “Anh, anh… anh”
Hứa Dã liếc cô một cái: “Tôi lạnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT