Nửa đêm đầu, tim Tạ Trác đập thình thịch như muốn nổ tung; đến nửa đêm sau mới chợp mắt được, mà cảm giác chưa ngủ được bao lâu đã bị một luồng sáng chói rọi thẳng vào mặt.
Tạ Trác giơ mu bàn tay che mắt, bực bội làu bàu: “Cậu thuê cái phòng gì vậy hả, trần nhà còn thủng một lỗ, thế này ngủ kiểu gì!”
Hứa Dã mơ mơ màng màng nghe bên cạnh có người đang càm ràm, liền vỗ nhẹ lên người cậu mấy cái như dỗ trẻ con, kéo chăn trùm qua đầu cậu: “Ngủ đi.”
Vài giây sau, Tạ Trác hất mạnh chăn ra: “Cậu định úp chết tôi à?”
Hứa Dã chưa ngủ đủ, bên cạnh cứ lải nhải không ngừng khiến anh cũng mất kiên nhẫn, xoay người cái rầm: “Phiền quá, vậy cậu ra ngoài chơi đi.”
Tạ Trác vừa định nổi nóng, quay đầu lại đã thấy gáy của Hứa Dã… sao ngay cả cái gáy cũng thấy thuận mắt thế này? Lửa vừa mới nhen đã tắt ngúm.
Cậu liếc nhìn đồng hồ, sắp chín giờ rồi, bèn quay người lại, véo tai Hứa Dã: “Mấy hôm nay cậu không ngủ à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT