Bữa khuya hôm đó, Đồng Mặc Hạo ăn mà cứ thấy nghẹn, mỗi lần cậu mở miệng nói chuyện với Hứa Dã đều bị Tạ Trác cắt ngang. Thịt xiên thì ăn không ít, nhưng một câu ra hồn cũng chẳng nói được. Quả nhiên đúng như Tạ Trác từng tuyên bố, chỉ cần Tạ trác ở đó, không đến lượt người khác nói chuyện.
“Lạ thật.” Tạ Trác vừa nhìn điện thoại vừa lẩm bẩm, ngón tay gõ gõ lên màn hình: “Sao người này lại tắt live sớm thế? Không phải bảo là tôi đến trễ mới xem được à?”
Hứa Dã liếc sang thấy màn hình livestream đen thui, thầm nghĩ: Cái này mà còn hỏi? Không phải do cậu bày ra cả đống xiên thịt à, tôi mới phải tắt?
Thấy Hứa Dã lại cầm thêm một xiên, Tạ Trác liền ấn tay cậu xuống, giật lấy ném trả vào đống xiên: “Đừng ăn nữa, ăn nữa là bội thực bây giờ.”
Hứa Dã nhìn chỗ xiên còn lại: “Thế chỗ này làm sao?”
Tạ Trác gom hết, nhét vào tay Trì Lương: “Mang về chia cho mấy người phòng cậu ăn.”
Đồng Mặc Hạo vốn đã khó chịu vì Tạ Trác chuyện gì cũng xen vào, liền đẩy xiên thịt về phía Hứa Dã: “Cậu ấy muốn ăn thì để cậu ấy ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT