Trên đường về, Hứa Dã chẳng nhắc gì đến chuyện vừa rồi.
Tạ Trác còn tưởng cậu sẽ than phiền, chờ mãi mà chẳng nghe thấy gì, không sợ nghẹn chết chắc?
Dưới ký túc xá, Tạ Trác hỏi: “Cậu không có gì muốn nói à?”
Hứa Dã ngoảnh lại: “Nói gì?”
“Thì vừa nãy—” Tạ Trác nghĩ đến mấy câu của Hứa Nặc, lười nhắc lại, bèn đổi cách hỏi:
“Cần tôi an ủi không?”
“An ủi kiểu gì?”
“An ủi thì cứ an ủi thôi, chẳng lẽ cậu còn muốn tôi ôm ấp, hôn hít, bế xoay vòng?”
Hứa Dã nhìn cậu một lúc, nghiêm túc hỏi: “Có thể không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT