An Tình tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống. Lúc này trời đã về chiều, ánh nắng đã ngả về Tây, nhưng không khí vẫn nóng bức như đọng lại. Hơi nóng bốc lên khiến tâm trạng cũng thêm bức bối, lưng áo An Tình nhanh chóng bị mồ hôi thấm ướt.
Trên người cậu đã bẩn đến mức không nỡ nhìn, vai dính vết bẩn, lưng ướt đẫm mồ hôi, quần còn vương bụi do cọ vào ghế xe, cả người trông vô cùng nhếch nhác.
Bùi Chi Tấn tới rất nhanh, khi thấy gò má An Tình sưng vù, ánh mắt anh lập tức tối lại, giọng trầm xuống:
“Ai đánh cậu?”
An Tình không muốn nói, cậu không muốn để Bùi Chi Tấn biết cậu vì lo chuyện tốt cho người khác mà lại bị chính cha ruột tát. Cậu sợ nếu anh biết sẽ cho rằng mình chẳng đáng tin, rồi lại đi tìm người khác thay thế.
An Tình rụt người ngồi trên ghế, cuộn lại thành một khối, nghiêng đầu nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, không hề liếc sang Bùi Chi Tấn, cũng không trả lời câu hỏi. Cả dáng vẻ đều toát lên sự khép kín, từ chối giao tiếp.
“Vậy ít nhất cũng phải nói cho tôi biết giờ cậu muốn đi đâu. Cứ ngồi đây, lát nữa cảnh sát giao thông tới lại dán vé phạt bây giờ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play