Hiện tại trong đàn á thành niên sói đen đang ngồi ở đây, Lang Thước dứt khoát cũng ôm luôn phần việc phân đồ ăn cho bọn họ. Dù sao cho ăn một con dê hay cả bầy dê cũng chẳng khác biệt bao nhiêu, nhưng nếu đem so với việc nuôi một con tiểu lang và nuôi cả mấy chục tiểu lang thì khác biệt lại vô cùng lớn. Lang Thước nhìn mấy đứa á thành niên kia đã gặm sạch trơn cả khúc xương sườn, trong khi phần đồ ăn bên này cậu còn chưa kịp chia xong mà bọn chúng phía trước đã ăn xong từ lâu rồi.
Trước kia Lang Vân lo lắng việc rắc rối sẽ xảy ra ở lũ ấu tể, nhưng giờ xem ra lại xảy ra ngay trên người đám á thành niên này.
Xem ra việc dùng chén bát để phân đồ ăn là rất cần thiết, chia xong rồi mới cho ăn thì sẽ không còn cảnh chen chúc vội vã. Lang Thước nghĩ vậy, nhưng nghĩ xong lại vội vàng lắc đầu. Nghĩ cái gì đâu, đám á thành niên này vốn thuộc về sói đen bộ lạc, trong bộ lạc của bọn họ á thành niên vốn nhiều, chỉ cần chia cho vài người cũng đã đủ, căn bản chẳng cần lo lắng giống như bên mình.
Ban đầu Lang Thước vốn định nướng xong hết thì chia cho mọi người cùng ăn, sau đó mới chuẩn bị thêm chút đồ ăn khác, như vậy cũng xem như đủ. Nhưng kế hoạch vốn không kịp biến hóa, như bây giờ thì rõ ràng là thức ăn không đủ cho bọn chúng.
Cũng may thành viên tuyết lang bộ lạc hiện tại ai nấy tay nghề đều không tệ, nếu chưa ăn no thì tự mình làm thêm, bụng không đến nỗi quá đói thì chuẩn bị đồ ăn chậm một chút cũng không thấy khó khăn lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT