Ngày đầu tiên ngừng hợp tác với bộ lạc Tuyết Lang, đám á thành niên Sói Đen chỉ thấy khó chịu trong lòng, khi quay về bộ lạc thì ủ rũ cụp đuôi, nhưng việc săn bắn lại chẳng bị ảnh hưởng bao nhiêu. Thậm chí hôm đó bữa ăn còn nhiều hơn thường lệ, mùi vị cũng ngon hơn, nên chẳng bao lâu một đám tiểu lang đã nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình.
Thế nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, đồ ăn cuối cùng rồi cũng sẽ hết. Đặc biệt là bọn chúng lại đặt phần lớn thịt khô và xương nướng trong động nghỉ ngơi, mùi hương mê người lan ra khiến lũ tiểu lang trằn trọc cả đêm.
Đêm ấy, Lang Viêm với thính giác nhạy bén, thoạt đầu còn tưởng trong bộ lạc xuất hiện cả ổ chuột già, hơn nữa còn từ bốn phương tám hướng kéo đến.
Ban ngày do tâm tình không tốt nên bọn nhỏ không ăn nhiều, đến đêm lại thi nhau xơi một bữa no nê, hôm sau tỉnh dậy mới sực nhớ đây dường như là phần đồ ăn cuối cùng.
Lúc ăn thì chẳng nghĩ ngợi, đến khi tỉnh táo lại thì hối hận vì không biết tiết kiệm để ăn dần. Nhưng có hối hận cũng vô ích, đồ ăn nào có thể quay trở lại như cũ, hơn nữa bọn chúng vốn chẳng có tính kiên nhẫn. Trước miệng thì nghĩ “không nên ăn hết”, nhưng tay vẫn cứ vô thức bốc một miếng cho vào miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT