Tuyết lang bộ lạc từ mười hai tuổi trở lên đã có hơn trăm thành viên, nhưng người chưa trưởng thành lại chẳng nhiều, tổng cộng chỉ có chín người. Hiện Lang Thước đang bị thương, không thể đi tìm đồ ăn, vậy là chỉ còn tám. Tám thú nhân trưởng thành dù đi săn Loan Giác thú cũng đã có nguy hiểm, huống chi đám thiếu niên chưa trưởng thành. Bởi vậy Lang Dụ một lần nữa cảnh cáo bọn họ, phải tránh thật xa những con mồi lớn.
Đám thiếu niên vốn ngày thường chẳng chịu nghe lời, nhưng liên quan đến tính mạng thì vẫn biết sợ, nghiêm túc gật đầu đáp ứng. Hôm nay vừa rời khỏi bộ lạc, chúng cũng làm theo lời Lang Dụ, vừa thấy dấu chân Loan Giác thú liền đổi hướng, cố sức tránh đi.
Ở nơi giá tuyết khắc nghiệt này, thức ăn không nhiều. So với lãnh địa ban đầu, chim chóc cũng ít hơn, đồ ăn càng thêm hiếm. Đội hái lượm mỗi ngày vẫn có thể mang về chút ít là nhờ giỏi quan sát, biết tìm những thứ chôn trong tuyết, dù bị tuyết dày phủ lên cũng nhận ra. Nhưng đám thiếu niên thì không có kiên nhẫn như vậy. Đi nửa ngày, sọt trên lưng chỉ có vài quả Tuyết Quả.
Như vậy thì sao đủ. Trước khi đi, bọn họ đã thề thốt với Lang Thước rằng nhất định mang mồi về. Nay trở về chỉ với vài quả Tuyết Quả thì còn mặt mũi nào. Nhớ đến vết thương trên đùi Lang Thước mà cậu vẫn lo chuẩn bị thức ăn cho bọn họ, đám thiếu niên càng thấy những quả Tuyết Quả kia chẳng đáng cầm về.
Bàn bạc một hồi, chúng quyết định đi xa thêm, bước chân cũng gấp gáp hơn trước. Nhưng vẫn chẳng thu hoạch được gì. Nếu con mồi dễ tìm như thế thì đội săn thú đã chẳng phải đi sớm về muộn mỗi ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play