Chỉ một bữa cơm, Lang Vân liền phát hiện ra chỗ tốt của việc đặt ấu tể vào trong ổ, có thể ôm từng con ra cho ăn, những con khác dù ngửi thấy mùi cũng không chạy được tới, không cần như ban ngày phải chạy khắp nơi bắt ấu tể để cho ăn.
Lang Thước cũng nhận ra điểm ấy, tính toán một chút tài nguyên hiện tại trong bộ lạc có thể dùng, nói: “Vân, nói với đội thu thập ngày mai mang một ít dây mây và cành liễu về.”
Thực vật ở chỗ này rất nhiều, dây mây ở khắp nơi, phần lớn đều có thể dùng. Lang Thước định đan một cái giường cỡ lớn cho ấu tể giống như cái sọt tre, lót một lớp cỏ bên trong, như vậy sẽ không cần lo ấu tể chạy ra ngoài, cũng không làm ảnh hưởng việc chơi đùa của bọn nhỏ.
Lang Vân đồng ý một tiếng, ra khỏi sơn động liền nói chuyện này với đội trưởng tạm thời của đội hái lượm.
Trước đây người chăm sóc ấu tể là một lang tộc lớn tuổi trong bộ lạc, nhưng y đã trọng thương qua đời trong lúc di chuyển. Sau khi đến lãnh địa mới, Lang Dụ không yên tâm giao ấu tể cho người ngoài, liền để Lang Vân tạm thời quản lý sơn động này, còn đội hái lượm thì để một thành viên khác tên là Lang Vinh dẫn dắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play