Lang Dụ nghe xong lời Lang Thước giải thích, liền ôm hai con ấu tể lại thử đặt vào ổ cỏ, quả nhiên đúng như lời cậu nói, đặt hai đứa còn dư ra một khoảng nhỏ, nếu muốn đặt ba đứa cũng không thành vấn đề.
Lang Thước chỉ vào hai bên miệng ổ cỏ: “Nếu ở hai bên này dùng vài nhánh liễu mềm hoặc dây thừng cố định lại, liền có thể xách lên được. Ca, cũng có thể dùng nhánh liễu đan thành sọt lớn như vậy, để đựng đồ, đưa cho đội thu thập lấy dùng.”
Đội thu thập lấy chuyên dùng da thú để đựng lương thực, mà hiện giờ cả bộ lạc số da thú không còn bao nhiêu, cơ bản không đủ dùng. Mỗi người sau khi từ hình thú biến lại hình người, trên người cũng chỉ có duy nhất một mảnh da thú, hoàn toàn không có phần thừa. Lang Thước vừa rồi nghe mấy người nhắc đến chuyện này, liền nghĩ đến việc cải tiến công cụ một chút.
Lang Dụ nghi hoặc hỏi: “Nhánh liễu là gì?”
“Chính là loại nhánh cây rất nhỏ, mềm, thường rũ xuống mặt đất ấy.” Lang Thước miêu tả một hồi, trong ký ức của cậu có loại cây đó, chỉ là thú nhân rất ít khi đặt tên cho những loại cây không kết quả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT