Hoàng Nhị cứng họng, không nói nên lời, đành quay sang cầu cứu Quý Trường Thiên: “Điện hạ, ngài không quản hắn ta à?”
"Sao ta phải quản?" Quý Trường Thiên điềm nhiên phe phẩy quạt, “Chuyện nội bộ của ám vệ thì các ngươi phải tự giải quyết. Ta nhúng tay vào thì không hay đâu.”
Thời Cửu gật đầu đồng tình.
Tranh chấp giữa đồng nghiệp thì nên để họ tự giải quyết. Kéo sếp vào để gây áp lực là không nên.
“Nhưng mà, nếu các ngươi đều không chịu nhường, ta có thể gợi ý. Hai người hãy tỉ thí một trận, ai thua người đó đánh xe, thế nào?”
“Tỉ thí cái gì?”
“Việc đó do các ngươi tự quyết định.”
"Hay là hai người đánh nhau một trận đi?" Thập Lục rất thích hóng chuyện, “Đánh đến khi nào đối phương tâm phục khẩu phục thì thôi.”
Hoàng Nhị xua tay: “Vì chút chuyện nhỏ này mà đánh nhau thì quá tổn thương tình cảm. Hơn nữa, lát nữa còn phải đi, lỡ bị thương thì lại lỡ việc.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT