Tôi chỉ tay vào anh, rồi lại chỉ vào chính mình, định mở miệng, nhưng giọng nói lại nghẹn lại, không thể phát ra tiếng.
Bàn tay Phó Tiện đang đặt trên tóc tôi, nhẹ nhàng vuốt ve.
Anh ấy mở miệng.
Giọng nói thậm chí cũng có chút nghẹn ngào:
“Xem ra, em vẫn còn nhớ anh.”
Nước mắt tôi lập tức rơi xuống.
Đương nhiên là nhớ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT