Gió lạnh đêm thu từ khung cửa sổ mở rộng từng đợt ùa vào, len lỏi qua da thịt của mỗi người sống. Mái tóc dài đen sẫm của Quý Lễ bay trong gió. Anh ngồi xổm trên sàn, bắt đầu tìm kiếm chiếc túi công cụ. Dây thừng, đèn pin đội đầu, máy khoan điện, từng món một được anh bày ra trên sàn thành một hàng.
Suy đoán về đường sống của Quý Lễ vẫn còn vang vọng trong tâm trí những người khác, và nó ngày càng trở nên mãnh liệt hơn.
“Đúng rồi… Đúng rồi! Nếu quy tắc giết người của con quỷ này là sau khi giết người phụ nữ xong nó sẽ đến tìm chúng ta, thì chỉ cần chúng ta ngăn cản hành động giết người của nó, có lẽ chúng ta thực sự có thể kéo dài thời gian đến sáng hôm sau!”
Thần kinh của Dư Quách đã căng thẳng đến tột độ, không thể ngồi yên được nữa, hắn liên tục đi đi lại lại trong phòng. Thỉnh thoảng, hắn lại phải ghé vào cái lỗ trên tường phía đông để quan sát tiến trình giết người ở phòng 702.
“Chúng ta phải nhanh lên... người phụ nữ kia vẫn đang giãy giụa, nhưng chắc cũng không kéo dài được lâu nữa. Hai phút! Nhiều nhất là hai phút!” Dư Quách đếm ngược.
Phương Thận Ngôn nhìn Quý Lễ với vẻ mặt lạnh lùng, rồi quay đầu nhìn ra cửa sổ: “Kế hoạch của cậu là gì?”
Quý Lễ buộc dây an toàn vào người, cố định đầu còn lại vào cửa sổ, rồi nhẹ nhàng trèo lên bệ. Ánh trăng chiếu vào lưng anh, làm khuôn mặt anh càng thêm lạnh lẽo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT