“Cố Thiếu Chi, ban đầu tôi còn nghĩ anh là người đàng hoàng, nhưng bây giờ anh làm gì khác gì tôi?” Phó Tu Thành nhìn vết cào trên cổ đối phương, khóe miệng cong lên, cười lạnh.
Cố Thiếu Chi bắt gặp ánh mắt kia, đoán được anh ta đã hiểu lầm. Nhưng anh không giải thích. Thật ra, anh vốn không giỏi đoán lòng người, chỉ là không muốn làm cô tổn thương nên mới chọn cách tiến gần từng chút.
Ngược lại, Phó Tu Thành lại thật sự dùng ép buộc. Bao nhiêu năm quen biết, Cố Thiếu Chi hiểu rất rõ con người này: chưa bao giờ chịu lỗ, với ván cờ anh ta bày ra ở Tống thị hiện tại, sớm đã gỡ vốn, lợi nhuận ít nhất hai mươi phần trăm. Những món nợ kia chỉ là công cụ để khống chế người khác.
Cố Thiếu Chi ra tay không nhẹ. Đừng nhìn bề ngoài ôn hòa, thật ra từ nhỏ anh đã được huấn luyện như người thừa kế, thể lực rèn luyện liên tục, còn học thêm cả võ tổng hợp để phòng bất trắc.
Phó Tu Thành cũng không yếu. Với những người như họ, giữ thân thể khỏe mạnh là điều bắt buộc. Nhưng dù sao anh ta cũng không qua đào tạo bài bản như Cố Thiếu Chi, nên lãnh không ít đòn. Vài cú đấm thẳng mặt, chắc chắn trong thời gian ngắn khó mà gặp được Minh Nguyệt.
Trong lòng đã định sẵn giới hạn, Cố Thiếu Chi nhân cơ hội dừng tay, phủi bụi trên áo rồi lái xe rời đi.
Điện thoại rung lên. Minh Nguyệt nhắn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT