Không bao lâu, Phó Tu Thành tiếp xong điện thoại liền đi rồi, Minh Nguyệt nơm nớp lo sợ trong lòng rốt cuộc mới tạm thở phào.
Cô cũng không nghĩ sẽ tiếp tục ở chỗ này lâu. Hội sở bãi đậu xe nhìn thấy cô ra tới, liền tiến tới giúp cô đem Bentley chạy đến cửa. Cô nhận chìa khóa xe, nói lời cảm ơn, rồi lái xe đi đón Tống Nghiên tan học.
Lần này đưa đến cổng trường vẫn là vị Vương lão sư trẻ tuổi, hắn tươi cười xán lạn dẫn Tống Nghiên đến trước mặt cô:
— Mẹ Tống Nghiên , cô đã tới.
Minh Nguyệt dắt tay Tống Nghiên, vuốt ve mái tóc mềm mại của cô bé, giọng nói ôn nhu:
— Vương lão sư, Nghiên Nghiên trong thời gian này ở trường học có khỏe không?
— Đương nhiên, Tống Nghiên là một cô bé ngoan ngoãn, lớn lên chắc chắn sẽ rất đáng yêu, các thầy cô đều rất thích cô bé. — Hắn vừa nói vừa nhớ ra điều gì, khen: — Tôi nhìn thấy hôm qua cô đưa Tống Nghiên tham gia lớp năng khiếu, hôm nay thầy cô còn khen cô bé có thiên phú âm nhạc, có thể bồi dưỡng thêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT