Minh Nguyệt cố gắng gạt bỏ cảm giác xấu hổ, nhắm mắt lại và cúi xuống hôn lên mặt Phó Tu Thành. Môi cô run run, hôn cũng đơn giản, không có kỹ thuật gì đáng nói.
Trong mắt Phó Tu Thành lóe lên ánh nhìn của một kẻ săn mồi hứng thú, hắn đảo ngược thế cờ, tay đặt lên sau cổ cô, làm cho nụ hôn trở nên sâu hơn.
Minh Nguyệt đã chuẩn bị tinh thần cho những việc có thể xảy ra tiếp theo, nhưng Phó Tu Thành chỉ hôn cô một lát, rồi thả ra.
Hắn như một thợ săn kiên nhẫn, vuốt ve lỗ tai cô, giọng nói ôn hòa:
— Đêm nay dọn đến chỗ tôi đi, tôi sẽ sắp xếp cho Tống Nghiên gặp được những giáo viên giỏi nhất.
Nghe vậy, Minh Nguyệt ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt sáng như băng tuyền:
— Tôi không đi, tôi có chỗ riêng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT