A Man nhìn thấy ánh mắt Thái tử liếc sang cậu, vẻ mặt vừa khó hiểu lại vừa xấu hổ. 
Có lẽ do phép tắc hoàng tộc, Thái tử không tiện nói những lời quá khích, nhưng sắc mặt lại lúc xanh lúc trắng, trắng rồi lại đen. 
Chuyện hoang đường như vậy, nếu cậu chỉ là người ngoài cuộc, có lẽ sẽ coi đó là một câu chuyện để bàn tán. Nhưng khi chính cậu trở thành tâm điểm của câu chuyện, A Man chỉ cảm thấy cạn lời và cứng họng.
A Man nói chưa dứt lời, “Thái tử điện hạ và Vương gia hẳn là có chuyện quan trọng, Man xin phép cáo từ…” Cậu thấy Thiếu Tư Quân lướt qua cậu bằng ánh mắt hờ hững. Tuy không nói gì, nhưng theo A Man hiểu, ý hắn là "đã cho phép ngươi đi chưa?".
A Man nhìn mắt trái của Thái tử viết "vớ vẩn", mắt phải viết "đáng xấu hổ". Có lẽ vì tu dưỡng vẫn còn đó nên không phun ra được lời lẽ quá khích, nhưng sắc mặt hắn thì lúc trắng lúc xanh, lúc xanh lại đen.
Chuyện hoang đường đến thế, nếu cậu chỉ là người ngoài, có lẽ sẽ coi đó là một câu chuyện phiếm. Nhưng khi bản thân lại là trung tâm của câu chuyện đó, cậu chỉ biết lặng thinh.
“Thái tử điện hạ cùng Vương gia định là có chuyện quan trọng, Man xin cáo lui…” Cậu chưa dứt lời, đã thấy Thiếu Tư Quân lẳng lặng liếc nhìn cậu một cái.
Tuy không nói gì, nhưng theo A Man hiểu, ánh mắt đó đại loại có nghĩa là “đã bảo ngươi đi đâu”.
Thái tử ho khan một tiếng, điềm tĩnh nói: “Thất đệ à, vị phu nhân này nói rất đúng, nữ quyến có mặt ở đây, luôn phải chú ý chút đỉnh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play