Nếu trước kia không phân thịt cho nhà anh cả, thì hôm nay bữa thịt này, anh sẽ đưa hai miếng cho nhà anh cả nếm thử. Đều là người một nhà, lại ở cùng, có thứ tốt thật sự cũng không thể giấu. Nhưng trước đó đã tặng thịt rồi, Tả Đại Thành tự hỏi mình không làm người thất vọng, kết quả chị dâu lại đến cửa làm loạn. Không phân nhà thì làm loạn, phân nhà cũng làm loạn, đây là muốn làm cho nhà họ không yên ổn.
Đan Đan nói đúng, ngọn núi này cũng nên được dời đi.
Hắn cảm thấy đây có lẽ là ý tưởng đã sớm nảy ra trong lòng, nhưng trước khi phân nhà, vẫn luôn bị đè nén, hiện tại phân nhà, mẹ cũng không bắt hắn phải nhường nhịn, ý tưởng này liền bắt đầu nảy mầm.
Tả Đại Thành vừa nói ra lời này, tâm trạng của Lý Huệ cũng có chút khác đi. Tựa hồ cảm thấy ngực có thứ gì đó thật sự không còn, nhẹ nhõm hơn nhiều. Về sau trong cái nhà này, bà không cần phải nhường nhịn Từ Phượng Hà nữa. Cũng sẽ không có bà nội lúc nào cũng quản bà. Phân nhà, ai lo phận nấy, về sau bà muốn sống thế nào thì sống thế ấy.
Thế là sáng hôm sau, Tả Đan Đan rời giường ăn sáng, liền phát hiện mình có thêm một quả trứng gà.
Lý Huệ nói: “Trước kia trứng gà để dành đổi tiền, mẹ không đổi, về sau để lại cho mình ăn.”
Tuy rằng đã phân nhà, con gà mái già trong nhà mỗi ngày vẫn đẻ trứng, vẫn là tính trung bình. Chia nhau nhặt trứng gà. Lý Huệ nhặt được cũng không nỡ ăn, không có bà nội lên tiếng, bà vẫn không dám động vào cái thứ đã từng thuộc về tài sản chung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT