Khó khăn lắm mới đến lượt, chỉ còn lại một cái bánh trung thu. Tả Đan Đan vội vàng nhờ người bán hàng gói cái bánh duy nhất đó lại. Cô vui vẻ nói, "Bánh trung thu phải chia nhau ăn mới có ý nghĩa."
"Đồng chí, còn bánh trung thu không?" Tả Đan Đan vừa xách cái bánh quý báu duy nhất của mình, thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Cô quay đầu nhìn lại, "Ô, đây không phải Đỗ Quyên... phu nhân Đỗ Quyên sao?"
Đỗ Quyên cũng vội vàng chạy tới, ban đầu không thấy rõ bóng dáng Tả Đan Đan và Thẩm Nhất Minh. Nghe Tả Đan Đan nói chuyện, bà mới chú ý đến hai người.
Thẩm Nhất Minh đứng thẳng bên cạnh Tả Đan Đan, không thèm liếc nhìn bà ấy một cái. Ngược lại, Tả Đan Đan nhếch mép cười, "Đơn vị của bộ trưởng Ngụy các người còn thiếu bánh trung thu ăn à? Bà đừng giành với những dân thường nhỏ bé như chúng tôi. À, có giành cũng không được, cái cuối cùng này tôi mua rồi."
Đỗ Quyên nghe thấy lời này, sắc mặt lạnh đi, đôi mắt như viên đạn trừng thẳng vào Tả Đan Đan.
Tả Đan Đan ôm cái bánh trung thu vào lòng, "Bà nhìn tôi như thế, tôi cũng không thể nhường cho bà được. Ai cha, đúng rồi, Hiểu Quyên và Tiểu Quân nhà bà vẫn đang ăn bánh ngô ở trong thôn đấy, làm sao bà nuốt trôi bánh trung thu được?"
"Cô đã làm gì Tiểu Quân và Hiểu Quyên nhà tôi?" Đỗ Quyên nghe thấy tên các con thì kích động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT