"Ăn trái cây đi, trái cây mới mua, tươi ngon lắm. Lần này không cần phiếu, bán hết sạch rồi," Tống Cương vội vàng mời mọi người ăn trái cây, mặt vẫn còn tiếc nuối, "Đáng lẽ muốn mua cái loại giỏ đựng như năm ngoái, năm nay không bán."
"Khụ khụ khụ..." Tả Đan Đan bị sặc. Thẩm Nhất Minh đưa tay vỗ nhẹ lưng cô. Lấy một miếng táo nhét vào miệng Tống Cương, "Ăn của cậu đi."
Ăn trái cây xong, Tả Đan Đan và Thẩm Nhất Minh cùng nhau ra ngoài mua đồ ăn. Tống Cương muốn đi theo, nhưng bị bà ngoại kéo lại để hỏi chuyện cá nhân.
Vì là ngày Tết, cửa hàng bách hóa đã bán gần hết. Thịt và rau cũng không còn lại bao nhiêu.
Nhìn thấy chẳng còn mấy thứ, Tả Đan Đan sững sờ. Sao cô không biết người thành phố lại hung hăng như thế, mỗi người đều như một "tín đồ" mua sắm.
Cô nhìn về phía Thẩm Nhất Minh, "Thẩm Nhất Minh, vì trưa nay là anh nấu cơm, em tôn trọng ý kiến của anh. Anh lo liệu đồ ăn đi. Anh mua gì ăn nấy, em không có ý kiến."
"..." Thẩm Nhất Minh thở dài, sải bước lên xe, "Lên đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT