“Hiểu Hồng, con nói bậy gì thế, mau về phòng đi!” Đỗ Quyên tức giận mắng.
Ngụy Hiểu Hồng đứng phắt dậy: “Con không nói bậy. Lần trước mẹ gọi điện cho công ty vận tải, con đều nghe thấy. Mẹ nói Thẩm Nhất Minh là người nhà ta, cậu ấy đã làm được máy móc về, không thể để người ngoài hưởng lợi. Thế là mẹ nhờ họ nhận chị cả vào làm văn thư.”
Đỗ Quyên không ngờ chuyện này lại bị con gái nghe thấy và nói ra trước mặt Ngụy Quốc Hoa. Mặt bà lúc tím lúc tái.
Ngụy Quốc Hoa hỏi: “Chuyện này là sao?”
Đỗ Quyên cứng họng, không biết trả lời thế nào.
“Bố, tất cả là lỗi của con. Bố đừng trách mẹ. Mẹ thấy con đáng thương, với lại anh Nhất Minh cũng đã giúp đỡ nhiều, không thể để vị trí này rơi vào tay người ngoài. Mẹ mới quyết định để con ở lại cơ quan đó,” Ngụy Tĩnh Nhân mắt sưng đỏ, nước mắt giàn giụa.
Đỗ Quyên cũng khóc lóc nói: “Quốc Hoa, anh đừng trách Tĩnh Nhân. Em cũng không còn cách nào khác. Tĩnh Nhân dù sao cũng là một đứa trẻ đáng thương. Em không nỡ để nó xuống nông thôn. Em lại vô dụng, không thể tìm được việc cho nó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play