Chương 131: Tôi không trị!
Văn Hạo cảm thấy mình vẫn nên cố gắng cứu vãn một chút: "Kim lão, tôi không muốn dạy học, chỉ muốn làm bác sĩ thôi."
Hiện giờ quan hệ giữa thầy thuốc và bệnh nhân rất hòa hợp. Tuy không có tiền lương nhưng không lo ăn mặc, cũng không cần lo lắng chi phí điều trị của bệnh nhân vượt quá tiêu chuẩn, lại càng không phải sợ bệnh nhân không trả tiền rồi bỏ trốn. Làm bác sĩ ở đây rất vui vẻ.
Kim lão chỉ cười cười, điều khiển xe lăn đi mất. Những việc như làm công tác tư tưởng thế này vẫn nên để Viện trưởng Trịnh lo.
Văn Hạo mắt trông mong nhìn Viện trưởng Trịnh: "Các đồng nghiệp khác trong bệnh viện nói tiếng Đại Dĩnh tốt hơn tôi nhiều mà. Tôi không muốn xuống núi."
Chỉ cần nghĩ đến việc phải đối mặt với những học trò đã trưởng thành, béo phì, thích đến phường Bình Khang, không chừng còn mắc phải bệnh gì, anh ta đã thấy tối sầm mặt mũi.
Viện trưởng Trịnh không chỉ hiểu suy nghĩ của Văn Hạo, mà còn "bổ sung" thêm: "Cậu còn ghét cả nhà xí Đại Dĩnh, xe ngựa, đường xá dơ bẩn hôi thối, đồ ăn thì cũng tàm tạm... Dù sao cậu cũng đã nếm qua yến tiệc của Đông Cung rồi mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT