Chương 116: Lại thấy hương tro
Đinh Kiều tiếp tục an ủi: “Cho trẻ sơ sinh ợ hơi cũng không dễ dàng...”
Uông Liên đưa tay vịn vào mép giường, lòng vừa lo lắng, vừa đau buồn lại tràn đầy hy vọng: “Y tiên, thiếp biết con bé bệnh rất nặng,  cũng biết đây là kiếp số trong mệnh của nó. Y tiên, làm ơn, cho thiếp một mạng đổi một mạng có được không?”
Người phiên dịch Liên Sinh dịch lại đúng với tình hình thực tế, nhưng không nhịn được mà khuyên một câu: “Y tiên chỉ nói bệnh nặng, chưa nói là không thể chữa.”
Nước mắt Uông Liên tuôn trào: “Đừng an ủi thiếp. Con bé còn nhỏ như vậy mà đã ho, cái gì cũng không thể cho vào được. Làm mẫu thân, làm sao thiếp có thể không biết... thiếp biết mà...” Sau đó nàng không nói được nữa.
Đinh Kiều có một khuôn mặt tuấn tú, trung tính, tự nhiên có duyên với trẻ con. Dỗ trẻ nào là được trẻ đó. Nhưng cô thực ra không giỏi an ủi người khác, đặc biệt là người nhà bệnh nhân.
Sau khi nghe Liên Sinh phiên dịch, Đinh Kiều nhất thời không biết nên than phiền điều gì trước:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play