Cố Nghi không biết Cáp Mộc Nhĩ thực sự trung thành với ai, nhưng Vương Đô đúng là hố lửa, cô tuyệt đối không thể đến đó.
“Tất nhiên là sợ rồi, nếu ngươi có lòng tốt thì hãy thả ta đi. Ta nhất định sẽ không tiết lộ hành tung của ngươi với bất kỳ ai cả!”
Cáp Mộc Nhĩ mỉa mai: “Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!”
Cố Nghi im lặng, nhìn thấy Cáp Mộc Nhĩ dùng d.a.o bạc khuấy động đống lửa, vài đốm lửa bùng lên rồi nhanh chóng tắt ngấm.
Cố Nghi ngập ngừng một lát rồi hỏi: “Ngươi là cữu cữu cả hay là cữu cữu út?”
Cáp Mộc Nhĩ dừng lại, đôi mắt nâu đen của ông ta trừng Cố Nghi, như ánh sao băng lạnh lẽo đột nhiên vụt tắt, giọng nghiêm nghị: “Ta không có đứa cháu nào như vậy!”
Cố Nghi rụt cổ lại, vẫn không sợ c.h.ế.t mà nhìn ông ta rồi hỏi tiếp: “Vậy muội muội ngươi đâu? Chẳng lẽ ngươi chưa từng có muội muội sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play