Tiêu Diễn không hề nghe rõ lời khuyên của ông ta, trong đầu hắn nhớ lại khung cảnh trong mộng, cảnh tượng rõ mồn một, tiền kiếp lẫn kiếp này đan xen, trong lòng hắn vô cùng kinh hãi. Cố Nghi ở kiếp nào cũng đều yểu mệnh, liệu có phải kiếp này cũng sẽ sớm qua đời không…
Hai tay trong tay áo không tự chủ mà nắm chặt, hắn nhắm mắt lại, lồng n.g.ự.c phập phồng lên xuống.
Số mệnh như một ván cờ, chỉ có ván cờ này dường như mọi nước đi đều bị người khác sắp đặt. Nhưng hắn ở trong ván cờ đã nhìn thấu thì tất nhiên không thể tiếp tục để người khác điều khiển. Sống c.h.ế.t có số, nhưng dù là số mệnh, hắn cũng nhất quyết không tin vào số mệnh đó!
Tiêu Diễn bỗng nhiên cảm thấy vị tanh ngọt ở cổ họng, đột ngột phun ra một ngụm máu.
Hồ Viện phán vừa nhìn thấy, lập tức sợ hãi tột độ, nhanh chóng đỡ hắn nằm xuống, vội vã nói: “Bệ hạ có thể vẫn còn dư độc, bây giờ bảo vệ tâm mạch là quan trọng nhất! Vi thần… Vi thần sẽ nhanh chóng đi lấy viên thuốc thanh tâm!”
Nói xong, Hồ Viện phán lập tức bước nhanh như gió ra ngoài lấy thuốc.
Đi được gần nửa ngày, Cáp Mộc Nhĩ đưa Cố Nghi vượt qua những bụi cây thấp đến một thảo nguyên bao la nơi cỏ xanh mơn mởn, rải rác bóng dáng con người và gia súc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play