Đa Châu quay đầu, giận dữ nói: “Cáp Mộc Nhĩ, sao ngươi lúc nào cũng bênh vực bọn họ!”
Cáp Mộc Nhĩ nhướng mày, lạnh lùng cười: “Nếu ngươi muốn Nạp Quả c.h.ế.t ở Điệt Thành thì ta có thể g.i.ế.c bọn họ ngay bây giờ.”
Đôi mắt Đa Châu tối sầm lại, cô ta giận dữ ném tấm rèm xe xuống: “Cáp Mộc Nhĩ, ngươi dám uy h.i.ế.p ta, đợi đến Điệt Thành, ta sẽ nói cho Nạp Quả biết, để y nghiêm khắc trừng phạt ngươi!”
Cáp Mộc Nhĩ quay đầu nhìn vào đống lửa, không thèm để ý đến cô ta.
Ánh lửa bị tấm rèm xe che khuất, bên trong xe lại trở nên tối tăm, Cố Nghi với hai tay bị trói, mò mẫm hồi lâu mới tìm thấy đầu cây trâm bị gãy trên sàn xe. Cô dừng lại một lúc rồi ấn xuống phần cán gỗ bên dưới viên ngọc màu đỏ đã bị ngắn đi một đoạn, hai tay nắm chặt rồi vất vẻ nhét vào bên hông.
Triệu Uyển thấy cô hành động như vậy liền hỏi: “Chỉ là một cây trâm thôi mà, sao cô không chịu đưa cho cô ta? Cô ta có roi, cô không sợ chọc giận cô ta rồi bị đánh à?”
Cố Nghi khẽ đáp: “Đây là bệ hạ ban cho ta, ta không muốn đưa cho người khác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play