Đào Giáp nhắm mắt lại, một giọt nước mắt lăn dài trên khóe mắt, cô ấy ngẩng đầu lên để giọt lệ không rơi xuống.
Cô ấy biết lúc này có nói gì cũng vô dụng.
Cổ họng Đào Giáp nghẹn đắng, tấm lưng cứng đờ từ từ cúi xuống, cô ấy chạm trán xuống đất, quỳ lạy thật lâu về phía Hà Lạc điện, lớn tiếng thưa: “Đa tạ đại ân của nương nương, bây giờ nô tì sẽ rời đi.”
Cố Nghi ngồi bất động trong tẩm điện, chờ một lúc lâu mới quay đầu lại, thấy Đa Lạc bước vào với vẻ nhẹ nhõm, cúi người báo: “Nương nương, Đào Giáp tỷ tỷ đã đi rồi.”
Cố Nghi chỉ khẽ “Ừm” một tiếng.
Đa Lạc thấy cô cúi đầu nhìn chiếc hộp gỗ khảm hoa văn bên cạnh, liền hỏi: “Nương nương muốn cài trâm gỗ không ạ, để nô tì giúp nương nương?”
Cố Nghi khẽ cười, lắc đầu đáp: “Không cần, ngươi mang đèn nến qua đây rồi gọi dọn bữa tối lên đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT