Tề Thù mệt mỏi ứng phó, cố gắng giữ nụ cười trên mặt hai, ba ngày liền cũng bắt đầu thấy khó chịu, chỉ nói với bên ngoài là cần yên tĩnh chép kinh, không tiếp khách nữa.
Ngọc Hồ bưng khay trà vào điện: “Nương nương, mấy ngày nay người mệt rồi, nô tì tìm trà giúp dịu giọng, người dùng để giải mệt ạ.”
Tề Thù uống một ngụm trà, lập tức cảm thấy cổ họng mát lạnh: “Có thêm bạc hà phải không?”
Ngọc Hồ gật đầu: “Mấy hôm trước nương nương nói nhiều quá nên giọng khàn đi. Ngoài bạc hà, Thái Y viện cũng cho thêm một ít dược liệu vào trong trà.”
Tề Thù uống xong một chén trà, từ tốn hỏi: “Mấy ngày này, vết thương của Triệu phi nương nương ở Kiêm Hà điện đã khá hơn chưa?”
Ngọc Hồ thưa: “Người bốc thuốc ở Thái Y viện nói mỗi ngày vẫn phải đắp thuốc, lúc đỡ lúc không. Nghe nói hoàng thượng cách mấy ngày lại đến thăm cô ấy.”
Tề Thù cười châm chọc: “Có lẽ do vậy nên vết thương mới mãi chẳng lành.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play