Ở sâu trong góc vườn có một đài tròn ngọc trắng, giữa đài là những cành hoa nghênh xuân màu vàng nhạt, sức sống dạt dào đang nở rộ.
Cố Nghi không hiểu, quay sang nhìn Tiêu Luật thì nghe thấy một giọng nữ quen thuộc cất lên: “Bệ hạ sao giờ này còn chưa ngủ? Ở đây ngắm hoa cùng mỹ nhân sao ạ?”
Cố Nghi quay đầu lại, thấy Trịnh Quý phi đang mỉm cười bước tới, sau lưng còn có một thị vệ mặc đồ đen.
Tiêu Luật đứng bên cạnh cười khổ: “A, bị ái phi phát hiện rồi. Trẫm… quả thực rất thích vị khách quý này, vốn định dưới bầu trời đầy hương hoa này sẽ thành toàn chuyện tốt, tiếc là ái phi tới sớm quá…”
Nụ cười trên mặt Trịnh Quý phi vẫn không giảm: “Bệ hạ cần gì phải giấu diếm khổ sở như vậy, thần thiếp cũng đâu phải người không có lòng bao dung. Nếu bệ hạ nói một tiếng, thần thiếp còn có thể bảo cung nhân đến hầu hạ khách quý trước.”
Tiêu Luật gật đầu, bước lên một bước, ngón tay trỏ nhẹ nhàng lướt qua trán Trịnh Quý phi: “Ái phi quả thật chu đáo, chỉ là trẫm… mệt rồi…”
Lời còn chưa dứt, Cố Nghi thấy Tiêu Luật rút thanh trường đao từ thắt lưng của thị vệ sau lưng Trịnh Quý phi ra, sau đó bất ngờ đ.â.m mạnh vào mắt của tên thị vệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play