Cố Nghi nhìn thẳng vào mắt y, chậm rãi nói: “Ngươi… chẳng lẽ không muốn sống sao? Trịnh Tuy nắm quân tự tung tự tác, là tự tìm đường chết. Tề Uy đóng quân ở Đăng Châu đã không chỉ một hai ngày, Vu Đại dẫn binh xuống phía Nam, lại như hổ mọc thêm cánh…”
Cô nghiêm mặt lại, hỏi tiếp: “Những ngày gần đây ngươi có gặp Bác Cổ, có thấy Ngụy Châu không?”
Tiêu Luật nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi lắc đầu.
“Họ đều c.h.ế.t cả rồi, Tiêu Luật…” Cố Nghi nghiêm giọng nói: “Họ đã c.h.ế.t rồi, Trịnh Tuy cũng không sống được lâu nữa…”
Tiêu Luật nghe vậy, lùi lại nửa bước, trên mặt hiện rõ vẻ ngờ vực, chỉ nghe Cố Nghi tiếp lời: “Nếu ngươi còn ở lại hành cung Dương Thành, ngày thành phá cũng chính là ngày ngươi mất mạng…”
Tiêu Luật nhíu mày chặt hơn, bực bội vuốt mái tóc của mình: “Vậy thì đã sao, cho dù ta sống sót qua ngày phá thành thì Tiêu Diễn cũng sẽ không tha cho ta.”
“Tiêu Diễn vốn không muốn g.i.ế.c ngươi… Nếu hắn thật sự muốn g.i.ế.c thì ngươi đã chẳng sống đến hôm nay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play