Cố Nghi nhận lấy, nhấp một ngụm, nếm được hương cam quýt, liền mỉm cười: “Quả là trà ngon.”
Triệu Uyển thấy cô có vẻ thoải mái hơn, bèn nói: “Hôm nay ta mời Cố Mỹ nhân đến, chẳng qua chỉ muốn ôn chuyện cũ thôi. Từ lần tình cờ gặp gỡ bên hồ, ta và Cố Mỹ nhân chưa từng có dịp nói chuyện đàng hoàng…”
Cố Nghi đặt chén trà xuống, mỉm cười hỏi: “Tính ra cũng đã mấy tháng trôi qua, không biết Quý nhân có điều gì muốn hỏi?”
Triệu Uyển khẽ phất tay, Tố Tuyết liền hiểu ý, lui ra khỏi điện.
Trong điện lúc này chỉ còn lại hai người bọn họ.
Triệu Uyển chậm rãi nhấp một ngụm trà, nhìn kỹ Cố Nghi, một lát sau mới hỏi: “Hôm đó tại sao Cố Mỹ nhân lại cố ý ném ngọc?”
Cô ấy vẫn nhớ rõ lời Cố Nghi chúc cô ấy “tiền đồ như gấm” trước khi rời đi đêm đó. Vốn dĩ chỉ là lời nói đùa, nhưng giờ xem lại, hóa ra đã thành sự thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT