Tất nhiên là vì Tây Uyển hẻo lánh, có thể tránh xa thị phi trong cung.
Cố Nghi không muốn vướng vào những cuộc đấu đá vô ích trong hậu cung.
“Chẳng phải cung Bình Thúy rất tốt à? Cây sơn trà năm nay đã ra trái, còn cây anh đào bên viện bên cạnh chỉ cần dùng một cây sào là có thể hái được một nắm, thật tuyệt.”
Đào Giáp thở dài một tiếng: “Hôm nay nô tì nghe nói bệ hạ đã ban cho Uyển Quý nhân mới phong tước cung Kiêm Hà. Cung Kiêm Hà lâu rồi không có ai ở, giờ Uyển Quý nhân vào đó đã trở thành chủ nhân của cả một cung, lại gần tiền điện nữa…”
Cố Nghi chẳng tỏ ra ngạc nhiên chút nào, dù sao tất cả cũng đều là tình tiết trong truyện.
Đào Giáp thấy nét mặt cô không hề gợn sóng, ngạc nhiên hỏi: “Mỹ nhân có điều không biết, cung Kiêm Hà vốn là cung cũ của cố Thái hậu. Uyển Quý nhân được ở đây, khắp trong cung đều bàn tán, nói rằng đó là ân sủng lớn lao, biểu hiện rõ thánh ân vô hạn… Về sau…” Đào Giáp cắn môi, hỏi nhỏ: “Chẳng lẽ… chẳng lẽ Mỹ nhân thực sự không để tâm sao?”
Cố Nghi đứng trước bếp than, dùng kìm sắt chỉnh lại miếng than bạc sắp tắt trong bếp, rồi bình thản nói: “Mỗi người mỗi số mỗi phận, có những chuyện không thể cưỡng cầu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT