Tề Mỹ nhân nghe vậy, liếc nhìn cô một cái, đôi mày khẽ nhíu: “Muội cũng nên rảnh rỗi viết thêm vài cuốn đi! Dù sao mang đến cho ta đọc giải khuây cũng được.”
“Đ… được…”
Tiếng trống nhạc vang lên, buổi biểu diễn đêm nay lại bắt đầu. Sau màn múa của các vũ công mặt che lụa mỏng, chỉ nghe nhịp trống chậm dần, tiếng đàn nhẹ nhàng nổi lên.
Cố Nghi chăm chú nhìn vào bệ cao nơi có các cột gỗ hoa mai. Trong lòng cô thầm nghĩ đã lâu rồi, điệu múa Phi Thiên lại tái xuất.
Cung Quý nhân trong bộ váy lụa màu xanh nhạt từ cửa chính sơn đỏ của Bảo Hoa Điện bước vào. Cô ta khẽ nhón chân, nhảy lên các cột gỗ.
Đây là lần đầu tiên Cố Nghi được thưởng thức phiên bản điệu múa Phi Thiên của Cung Quý nhân. Đẹp thật, nhẹ nhàng, uyển chuyển như đang bay lên trời. Đạo cụ cũng rất ấn tượng, không hổ danh là vũ công sáng tạo ban đầu.
Vương Quý nhân ngồi bên cạnh tức đến đỏ mặt, nắm chặt chiếc khăn thêu, vẫn không thể tin được. Trung thu đã không nhảy được, nay Lễ Vạn Thọ vẫn chưa từ bỏ nữa à.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT