Cô còn nhớ rõ vào đêm ngày thứ ba, cô đã từng thành công chờ gặp nữ chính ở đây. Hai người thong thả đi dạo dọc theo con đường đá trong vườn và lưu luyến chia tay tại ngã ba gần hồ. Sau đó không lâu, cách mặt nước lấp lánh ánh trăng, Tiêu Diễn sẽ xuất hiện ở bờ bên kia của hồ.
Nếu hắn không đến Tú Di điện thì cô sẽ dẫn nữ chính đến đây ôm cây đợi thỏ. Nếu đêm nay hắn không đi ngang hồ này, dù hắn có đến tiền điện thì cô cũng phải thử xem. Cùng lắm thì bị buộc tội vi phạm lễ nghi, dù sao kết cục cũng giống nhau cả!
Cố Nghi siết c.h.ặ.t t.a.y phải trong ống tay áo, trong lòng bàn tay cô đang nắm chặt miếng ngọc bội hình con thỏ.
Triệu Uyển che ô giấy, ôm chặt tấm lụa xanh trong ngực. Khi cô ấy nhìn thấy Cố Mỹ nhân toàn thân ướt sũng đang bước nhanh về phía mình thì hoảng hốt dừng lại, vội vàng nói: “Mỹ nhân sao lại đến đây? Nô tì đang định đến tây điện của Tú Di điện để đưa lụa cho Mỹ nhân…”
Cố Nghi không thể nhẫn nại được nữa, liền túm lấy cổ tay của Triệu Uyển: “Ngươi đi theo ta.” Cô kéo Triệu Uyển về phía con đường đá ven hồ.
Đào Giáp vội vã theo sau, giơ ô che trên đầu Cố Nghi, nhưng áo dài màu sen và váy lụa xanh của Cố Nghi đã bị mưa thấm ướt, dính chặt vào người.
Đào Giáp không quên nhắc nhở: “Mỹ nhân đi nhanh như vậy là muốn đi đâu? Mưa lớn thế này, ven hồ trơn trượt, Mỹ nhân nên cẩn thận kẻo ngã!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT