"Ngươi. . . hình như ta có quen. Ngươi. . ."
Giọng Đường Nhạc thoáng có chút run rẩy. Bây giờ anh càng ngày càng chắc chắn rằng, mình vốn là người của Sử Lai Khắc.
Người phụ nữ cười khẽ, rồi lại đội mũ lên:
"Đúng vậy, ngươi ngay cả cô ta cũng không nhận ra, làm sao có thể còn nhận ra ta? Không quan trọng nữa, ta thật ngốc. Đã qua nhiều năm như vậy, tại sao vẫn không thể nhìn thấu? Nhưng mà, ngươi đã trở về, ta cũng mệt rồi, ta không muốn tiếp tục như vậy nữa. Tìm một cơ hội, những gì của ngươi, sẽ trả lại hết cho ngươi. Trách nhiệm của ngươi, sau này ngươi tự mình gánh vác đi."
Nói xong, cô xoay người đi ra ngoài, đẩy cửa ký túc xá. Ngay trước khi rời đi, cô đột nhiên quay đầu lại, khóe miệng khẽ run.
"Có một câu, ta vẫn luôn muốn nói với ngươi, nhưng chưa bao giờ nói ra. Nhân lúc ngươi còn chưa nhớ chuyện cũ, nhân lúc trong lòng ngươi chưa có cô ta trở lại, ta nói luôn bây giờ. Nếu không, ta sợ sau này cũng không còn cơ hội nữa."
"Nhân loại có rất nhiều câu chuyện tình yêu, giữa nam và nữ, khi nói những lời yêu thương, thường sẽ nói những câu như, yêu ngươi một vạn năm. Nhưng mà, ngươi có biết không? Ta thật sự đã yêu ngươi một vạn năm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT