Bên cạnh vị thượng tá chỉ huy là một nữ sĩ quan cấp trung tá, cô trầm giọng nói: "Đội trưởng, bọn chúng chắc chắn vẫn còn ở đây, nhưng việc ẩn nấp giỏi như vậy không phải là điều tốt cho chúng ta. Tôi cho rằng chúng ta nên sớm rút khỏi khu vực này. Nếu hạm đội của họ đến, có thể sẽ gây ra những tổn thất không cần thiết."
Cô nói khá uyển chuyển, ý là những đối thủ này không dễ đối phó.
Vị thượng tá trầm giọng nói: "Nếu đây là chiến trường thực sự, đồng đội của chúng ta đã hy sinh. Hơn nữa là hy sinh dưới sự tấn công của vài chiếc chiến cơ, cho dù có rút lui, cũng phải báo thù cho họ xong đã. Với sự bố trí của tinh lôi, chúng ta có đủ thời gian. Ta không tin chúng có thể bay lên trời độn xuống đất được hay sao? Tìm với tốc độ nhanh nhất."
Nữ trung tá nhíu mày: "Đây rất có thể là một nhóm kẻ địch vô cùng đặc biệt, có năng lực vượt ngoài dự đoán của chúng ta. Hay là chúng ta đặt ra một thời gian rút lui đi?"
Vị thượng tá hơi trầm ngâm, hắn cũng biết trên chiến trường không thể hành động theo cảm tính, bèn khẽ gật đầu: "Ba mươi phút đi. Nếu trong ba mươi phút vẫn không tìm thấy họ, chúng ta sẽ rút lui. Chẳng lẽ, bây giờ trong thế giới Đấu La đã có công nghệ có thể làm cho chiến cơ tàng hình ở Hỗn Loạn Tinh Vực này sao?"
Hắn làm sao có thể nghĩ đến chuyện chiến cơ có thể chui vào trong thiên thạch. Điều này trong hoàn cảnh bình thường là không thể. Bởi vì chiến cơ chỉ có thể bay về phía trước, không thể lùi lại, nên cho dù có thể khoét một lỗ trên thiên thạch, một khi đã vào thì không thể ra được! Sẽ không có phi công chiến cơ nào lại chọn cách đó.
Lam Hiên Vũ đương nhiên sẽ không nói cho đối thủ biết mình đã làm thế nào. Hắn chỉ lặng lẽ chờ đợi, chờ đợi cơ hội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play