Lúc này Diệp Linh Đồng ngã lên người Lam Hiên Vũ, trong mắt hai người đều là vẻ sợ hãi. Lam Hiên Vũ đẩy mạnh cô, hét lớn: "Tách ra chạy." Vừa nói, hắn vừa giơ tay lên, một quả băng trùy liền hướng con mắt thứ ba trên trán Tam Nhãn Ma Viên bắn tới, sau đó quay đầu bỏ chạy.
Diệp Linh Đồng sửng sốt một chút, còn con Tam Nhãn Ma Viên vừa mới quay người lại đã thấy băng trùy lao tới, hơn nữa còn nhắm vào con mắt thứ ba quan trọng nhất của mình, lập tức nổi giận. Nó vung tay lên, đập vỡ băng trùy, rồi lao thẳng về phía Lam Hiên Vũ.
Diệp Linh Đồng ngẩn người, sau đó liền nhìn thấy Lam Hiên Vũ lượn lách trong bụi cây, trong nháy mắt đã không thấy bóng người, còn con Tam Nhãn Ma Viên thì cứ thế đuổi theo hắn.
"Cậu ta bị ngốc à, lại còn dám đánh Tam Nhãn Ma Viên?"
Diệp Linh Đồng thì thào lẩm bẩm.
Lam Hiên Vũ trong lòng rất buồn bực, vừa rồi khi hắn ném băng trùy ra đương nhiên là cố ý, bởi vì hắn biết con mắt thứ ba của Tam Nhãn Ma Viên là yếu điểm, cũng là nơi nó kiêng kỵ nhất, con mắt thứ ba bị tấn công, đối với Tam Nhãn Ma Viên mà nói là sự khiêu khích lớn nhất, tự nhiên có thể dụ nó đi.
Lam Hiên Vũ không phải thật sự muốn cứu Diệp Linh Đồng, nhưng hắn nhớ rất rõ, cô Na Na từng nói với hắn, bất kể lúc nào, con trai cũng phải bảo vệ con gái. Cho dù không thích Diệp Linh Đồng đến đâu, hắn vẫn cảm thấy đây là việc mình nên làm, giống như lúc trước mình muốn bảo vệ mẹ vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT