Đúng vậy, trên toàn bộ chiến hạm, ngoài Đặng Bác ra, họ không thấy một thành viên nào khác.
Đặng Bác mỉm cười, nói:
"Gọi tôi là tổ trưởng. Không cần gọi tiền bối này nọ. Từ giờ khắc này trở đi, chúng ta là một tập thể, tôi là tổ trưởng của các cậu, cũng là đồng đội của các cậu. Sau này mọi người đều là anh em. Được rồi, tự tìm một chỗ ngồi xuống đi, chúng ta chuẩn bị cất cánh. Đường Môn thì chỉ có một mình tôi, nhưng chẳng phải còn có các cậu sao?"
Lam Hiên Vũ đột nhiên cảm thấy, vị tổ trưởng này dường như gan cũng lớn thật!
Lúc này hắn mới cẩn thận quan sát tình hình bên trong chiến hạm. Khoang sau của chiến hạm đã đóng, lối đi có cửa, hiện đang đóng kín. Họ mới đến, tự nhiên cũng không tiện mở ra xem.
Khoang trước có tổng cộng mười hai vị trí. Đặng Bác không chút do dự ngồi vào một vị trí ở trung tâm, hơi lùi về phía sau. Nhìn vị trí này cao hơn những vị trí khác, có lẽ đây là vị trí điều khiển chính của cả chiến hạm. Ngồi ở đó tự nhiên là để điều khiển toàn bộ chiến hạm, đồng thời có thể quan sát được các vị trí khác.
Mười một vị trí còn lại đều ở xung quanh, vây thành một cụm, mỗi ghế ngồi đều hướng ra cửa sổ mạn tàu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play