(Xin phép được tạm đổi ngôi xưng cho Quản Phong Huyền từ "cậu" sang "anh" cho riêng chương này này để phù hợp với không khí sân khấu)
Sân khấu đã được dựng xong toàn bộ.
Ở vị trí cửa lớn là giá treo áo, dưới chân trải thảm, bên trong là khu vực thưởng rượu tại gia: tủ rượu, quầy bar, chiếc đảo nhỏ ở giữa để cất trữ và trưng bày rượu, cùng với hai dãy ghế sofa kéo dài sang hai bên. Nhìn thế nào cũng biết đây là nhà của một người rất chú trọng đến việc trang trí và bày biện.
Ánh đèn không sáng rực, thậm chí còn tối hơn một chút so với các nhóm khác, tạo nên bầu không khí “đèn leo lét như hạt đậu”, “cô tịch lặng lẽ”.
Khán giả phía dưới gần như nín thở.
“Cạch——”
Âm thanh sân khấu vang lên ngay giây tiếp theo, cánh cửa đạo cụ bị đẩy mở từ bên ngoài. Một người đàn ông dáng cao gầy, trên mình vương bụi đường xa, trở về nhà. Anh mặc áo khoác trắng ngắn, ôm sát người, bước vào liền cởi áo khoác treo lên giá, sau đó thong thả đi đến quầy bar.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT