So với việc ngồi yên chờ chết, thà chủ động tấn công còn hơn.
Lúc quay về ký túc xá lần nữa thì trời đã quá ba giờ sáng.
Trước đó vừa mưa xong, sương đêm dày đặc, mặt đất trơn trượt, cả thành phố như ngấm đẫm trong không khí ẩm lạnh của mùa đông. Gió khuya thổi từng đợt như dao cắt lướt qua mặt. Trong đám người, Cố Dạ Ninh kéo thấp mũ xuống, không muốn để các fan còn đứng chờ bên ngoài thấy bộ dạng mệt mỏi phờ phạc của mình lúc này.
“Tôi tưởng là Vệ Nam Tinh sẽ qua nói chuyện với cậu.” Hạ Thiên Tâm nói.
“Nói gì cơ?”
“Nói... nói lý do vì sao cậu ấy lại từ chối cậu dứt khoát như vậy.” Hạ Thiên Tâm vừa nói vừa cẩn trọng quan sát vẻ mặt của Cố Dạ Ninh, “— Tôi không có ý gây chia rẽ gì đâu, nhưng mà việc từ chối... đáng lẽ ra có thể uyển chuyển hơn một chút, dù sao cũng có nhiều máy quay như thế.”
Cố Dạ Ninh lắc đầu. Anh không hề nghĩ Hạ Thiên Tâm đang cố ý chia rẽ gì cả, chỉ là lời hắn nói đúng là điều rất nhiều người đang âm thầm thắc mắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play