Khi cô bé nói xong sắc mặt của gia đình Lý Quản Tiến trắng bệch rồi chuyển sang xanh mét, sau đó đỏ bừng, cuối cùng lại tái nhợt không còn chút huyết sắc.
Lý Ngọc Châu nhận ra ánh mắt của Tống Thời nhìn gia đình mình như thể đang nhìn một đống rác rưởi. Cô ta không thể chịu đựng nổi, cô ta trừng mắt nhìn Thẩm Nhiễm và tức giận hét lên:
 " Cô nói linh tinh gì vậy? Cô là ai? Chúng tôi có thù oán gì với cô mà cô lại dựng chuyện bôi nhọ chúng tôi như vậy?”
Vợ của Lý Quảng Tiến cũng lấy lại tinh thần giọng nói the thé:
 " Cô bé quê mùa nào đây? Cha mẹ cô không dạy cô phải ăn nói lễ phép sao lại vu khống người khác như vậy?" 
Thẩm Nhiễm nhếch môi giọng nói châm chọc:
 "Cha mẹ tôi đúng là chưa dạy tôi điều gì. Nhưng nhà trường đã dạy tôi rằng làm người phải lương thiện, dù không cần đền ơn đáp nghĩa ít nhất cũng phải có lương tâm. Nếu các ngươi thấy việc chăm sóc một kẻ ngốc suốt hơn 20 năm là quá ấm ức tại sao không đề xuất điều chuyển công tác tìm một vị trí thăng tiến để kiếm tiền. Sao phải làm khổ bản thân như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play