Chưa đầy một phút sau Tống Thời đã xuất hiện trở lại, lúc này anh đã thay sang bộ quần áo dài tay bên trong vẫn mặc đồ cũ dấu vết còn in hằn rất rõ, mái tóc còn ướt lòa xòa trước trán khiến anh trong trẻ trung và thoải mái hơn hẳn vẻ ngoài nghiêm túc thường ngày.
 Thẩm Nhiễm ngẩng đầu đưa chiếc phong bị đỏ ra phía trước nói nhỏ:
“ Chú Tống, cháu không thể nhận phong bao này. Đây rõ ràng là tiền cháu đã trả cho chú dưới dạng tiền thuê nhà.”
Cô bỗng thấy hơi ngượng ngùng, đồng thời thầm thở phào vì vừa rồi không liều lĩnh trực tiếp vào phòng Tống Thời.
“ Ngồi xuống đi, Nhiễm Nhiễm.”
 Tống Thời chỉ vào chiếc ghế đối diện rồi tự mình ngồi xuống. Thẩm Nhiễm nhận ra giọng điệu của chú Tống hôm nay nghiêm túc hơn hẳn thường ngày, cô hơi căng thẳng ngoan ngoãn ngồi xuống, hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối như một đứa trẻ ngoan ngoãn chờ giáo viên phát kẹo.
“ Chú Tống, chú muốn nói gì ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play