Giang Duy Thanh bị con hồ ly lớn "đưa" ra ngoài trong sự xấu hổ và lúng túng, tất nhiên quá trình đó không thể tránh khỏi việc vừa lăn vừa bò, vô cùng chật vật.
Mãi mới bám được vào một cây non để đứng vững, Giang Duy Thanh lau vết bùn đen trên mặt, rồi cúi xuống nhìn ống tay áo gần như bị rách thành từng mảnh, không khỏi cười khổ: Mới xuyên không được một tháng mà anh đã làm hỏng hai bộ đồ đệ tử, không biết ngoại sự đường có chỗ nào có thể sửa không?
Nếu đệ tử môn hạ ăn mặc rách rưới, tông môn cũng mất mặt chứ?
Cũng may trải qua một hồi lăn lộn, anh cuối cùng cũng tìm được đường. Hóa ra dọc con đường lát đá xanh lên xuống núi, cứ mỗi nửa dặm lại có một tấm bia đá làm bằng chất liệu đặc biệt, ánh sáng xanh lam sâu thẳm chiếu xuống gần tấm bia, còn thu hút một vài con côn trùng nhỏ phát sáng... Cảnh tượng này trông khá mộng ảo.
Nhưng những tiếng động của yêu thú thỉnh thoảng vọng ra từ sâu trong rừng, nhắc nhở anh rằng rừng núi vào ban đêm không hề an toàn.
Được rồi, có lẽ đó không phải là yêu thú. Nghĩ đến những sinh vật kỳ lạ, quái dị khác trong rừng, Giang Duy Thanh không khỏi sởn da gà, tự động tăng tốc bước chân.
Thực ra, anh không cần phải như vậy. Trên người anh dính hơi thở của con hồ ly lớn, những yêu ma bình thường không dám đến gần.
Dù sao thì Giang Duy Thanh cũng đã trở về nơi ở an toàn. Mặc dù đã quá nửa đêm, anh vẫn tắm rửa sạch sẽ, rồi mới nằm xuống nghỉ ngơi. Anh đã trải qua quá nhiều chuyện trong ngày hôm nay, đã quá mệt mỏi, đêm nay không muốn tu luyện.
Sáng sớm hôm sau, Lục Minh Hàn vẫn luôn lo lắng cho anh, nhanh chóng tìm đến: "Sao rồi, hôm qua không có chuyện gì chứ? Ta chờ đến khuya mà không thấy đệ về..."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play