Với lòng tin cao độ dành cho Giang Duy Thanh, Tiêu Minh chấp nhận yêu cầu của anh. Hơn nữa, đối phương chỉ yêu cầu hủy hoại thi thể của Hồng Vân Trinh, chứ không đòi hỏi hắn phải hủy cả pháp khí và các vật phẩm khác.
Thực tâm, Tiêu Minh cũng không muốn thấy có ai nghiên cứu những tà thuật đoạt xá như vậy. Vì thế, sau khi nghe Giang Duy Thanh đưa ra hai yêu cầu, hắn không hề cảm thấy khó xử, thậm chí còn có cảm giác mình được hời.
Xét cho cùng, ân cứu mạng là một nhân quả lớn, mà hắn lại có thể dễ dàng giải quyết chỉ với hai yêu cầu đơn giản. Chẳng phải là quá hời cho hắn sao?
Nghĩ như vậy, sự khó chịu trong lòng Tiêu Minh đột nhiên tan biến. Hắn nhìn Giang Duy Thanh với ánh mắt dần ấm áp hơn, mím môi nói: “Cho dù ngươi không lấy ân cứu mạng ra trao đổi, ta cũng sẽ đồng ý.”
“Chuyện nào ra chuyện đó đi. Ta không muốn làm khó ngươi,” Giang Duy Thanh cười hiền hòa, rồi cụp mắt xuống, che giấu những suy nghĩ thật sự trong lòng.
Anh tin Tiêu Minh sẽ không chủ động nói ra, nhưng nếu bị động thì sao? Thế giới này có quá nhiều cách để moi móc suy nghĩ trong đầu một người, nào là chân ngôn thuật, chân ngôn phù, thậm chí có cả pháp thuật cực kỳ tàn bạo như sưu hồn.
Đối với một đại lão như Trọng Lăng chân nhân, sư tôn của Tiêu Minh, chỉ cần một cái phẩy tay cũng có thể khiến Tiêu Minh nói ra sự thật. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play