Quán rượu nhỏ đó được điều hành bởi một nữ chủ nhân trẻ tuổi vô cùng xinh đẹp. Nhìn thấy hai người Tiêu Minh lần lượt bước vào, nàng ngước đầu từ sau quầy, khóe môi đỏ mọng nở một nụ cười nhạt: "Hai vị khách nhân mời vào ngồi, muốn uống gì đây?"
Tiêu Minh nói: "Vừa rồi chúng tôi ngửi thấy một mùi rượu rất đặc biệt ở ngoài hẻm?"
"Là mùi này sao?" Nữ chủ nhân lắc lắc bình rượu. Cùng với hương rượu lan tỏa, một cảm giác choáng váng mãnh liệt ập đến. Dường như không chỉ bình rượu trong tay nàng, mà cả căn nhà đều tỏa ra một luồng hơi thở khác thường.
Sắc mặt Tiêu Minh đại biến: "Không hay rồi, mau nín thở!"
Đáng tiếc đã quá muộn. Rượu của nữ chủ nhân không biết được làm từ thứ gì, hiệu quả của thuốc mê thật kinh người, ngay cả tu sĩ cũng không thể tránh khỏi.
Khi nghe Tiêu Minh nói "không hay rồi", Giang Duy Thanh theo phản xạ đưa tay sờ túi trữ vật, nhưng chưa kịp chạm vào, cơn buồn ngủ đã ập đến.
Trước khi ngất đi một giây, anh vẫn còn suy nghĩ, "biết thế đã treo túi trữ vật ở thắt lưng..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT