Tất nhiên, sự ngang ngược này của Thẩm Tử Khôn không thể thành công. Với tiếng quát của Quách trưởng lão và sự can thiệp của mọi người, hắn nhanh chóng bị tước kiếm, hai tay bị khống chế.
Tạ Thần Hi thấy thế cũng vội vàng chạy đến khuyên: "Tử Khôn, vẫn là nên giải độc trước đã, nếu không nọc bọ cạp ngấm vào xương tủy, sau này e là sẽ khó giải quyết."
Thẩm Tử Khôn bị mọi người giữ chặt, thở hổn hển, vẫn còn chút không phục. Nhưng nghe lời Tạ Thần Hi nói, hắn dần dần bình tĩnh lại, hiểu rằng cậu ta nói đúng.
"... Được rồi, bảo họ buông ta ra."
Thẩm Tử Khôn không giãy giụa nữa, mọi người cũng nhân cơ hội buông hắn ra. Trong đội có một đệ tử lãnh nhiệm vụ ở Đan Các, chủ động lấy ra một viên giải độc đan. Quách trưởng lão xem xét xong, đưa cho Thẩm Tử Khôn uống.
Thực ra Thẩm Tử Khôn không phải kẻ ngốc. Một đệ tử thế gia có thể tu luyện, sao có thể là kẻ ngốc được? Nhưng thông minh không có nghĩa là cách đối nhân xử thế cũng không có vấn đề.
Giống như những "học thần, học bá" nào đó, trong cuộc sống thực tế lại kém cỏi đủ đường, thậm chí bị người khác lừa gạt xoay như chong chóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play