Thiếu đi lớp che chắn của Vân Trạch, lớp ma khí như có như không xung quanh Yến Lạc lại một lần nữa xuất hiện.
Đầu óc có chút quay cuồng, lại thêm sự trói buộc của Vân Trạch. Hơi thở hắn kề sát, đầy tính xâm lược. Chỉ là một cái chạm đơn giản cũng khiến Yến Lạc không nhịn được mà nhíu mày.
Tay nàng vô lực chống cự lại thế công của hắn. Yến Lạc cắn môi, nếm được chút mùi máu tươi, “Ngươi làm cái gì?!”
“Sư tôn, đừng cắn.” Vân Trạch khẽ cười một tiếng, từ từ liếm đi mùi máu tươi trong miệng Yến Lạc.
Sự xâm lấn đầy bá đạo.
Luồng ma khí kia dường như nghe lời hắn vậy, rút hết sức lực trong cơ thể Yến Lạc. Nàng chỉ có thể mềm nhũn dựa vào lòng Vân Trạch, và động tác chống cự kia, càng giống như muốn cự tuyệt nhưng lại đồng ý.
“Sư tôn, người đã không còn là Tiểu Sư Tổ của Lăng Vân Môn nữa rồi. Những danh môn chính phái kia, đã không cần người nữa.” Thấy Yến Lạc vùng vẫy dữ dội, nụ cười trên khóe môi Vân Trạch trở nên lạnh lùng. Luồng hơi thở màu đen trong đáy mắt dường như muốn tràn ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT