Bốn phía vắng lặng, hầu như không có hơi người, cũng chẳng thấy bóng dáng Yến Lạc. Cơn đau nhức trên cơ thể đã biến mất từ lúc nào. Vân Trạch nhìn thanh Chính Huyền Kiếm đặt bên cạnh, khóe môi khẽ mím lại.
Đứng dậy, chàng bước về phía cửa. Vừa đi được vài bước thì cánh cửa đã bị đẩy ra từ bên ngoài. Yến Lạc bước vào, trên tay cầm một đóa hoa nhỏ màu trắng pha chút lam nhạt, xinh đẹp đến nao lòng.
Đóa hoa mềm mại rung rinh, tôn lên gương mặt nàng, trông vừa dịu dàng lại vừa mong manh, động lòng người. Đáy mắt Yến Lạc còn ẩn chứa một tia suy tư, nhưng ánh mắt Vân Trạch đã dần trầm xuống.
Đóa hoa này nhìn thì đẹp, còn mang theo linh lực. Thế nhưng, linh lực của chủ nhân đó lại khiến Vân Trạch cảm thấy vô cùng khó chịu.
Cố Tư Tồn.
Đây chính là linh lực của Cố Tư Tồn.
“Sư tôn… vừa rồi người đi đâu?” Đáy lòng đã chìm sâu, nhưng khóe môi chàng vẫn nở một nụ cười ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Chàng nhanh chóng bước tới trước mặt Yến Lạc, ánh mắt lướt qua đóa hoa trên tay nàng, đáy mắt phẳng lặng, không gợn một chút sóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play