Với một thái độ như thế, chính Lục Bất Trì còn chưa từng nghe thấy ở bản thân. Giữa lúc cậu còn đang bàng hoàng, đã thấy đôi mắt Yến Lạc sáng lên. Cô bé đẩy cửa, nhanh chóng chạy đến bên cậu, nở một nụ cười thật tươi: "Ba ba nói tiểu ca ca có thể sẽ ngủ không được, nên Lạc Lạc đến kể chuyện cổ tích cho anh nghe đây!"
Có bất ngờ không? Có kinh hãi không?
Lục Bất Trì: ...
Lại là những câu chuyện cổ tích ấu trĩ đó sao?
Mặc dù cảm thấy mình đã có thể chịu đựng được mọi chuyện, nhưng đối với tiết mục kể chuyện ru ngủ này... Cánh môi khẽ mấp máy, muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn vui vẻ cùng đôi mắt lấp lánh kia, lời từ chối cứ trôi lững lờ ở đầu môi, cuối cùng bị cậu nuốt xuống.
Cô bé đã kéo cậu về phía giường, sau đó chạy đi lấy một cái ghế nhỏ. Lại là cảnh tượng quen thuộc, lại là cảm giác quen thuộc.
Lục Bất Trì thở dài một hơi, nhìn cái ghế mà cô bé mang tới, trong lòng suy nghĩ tìm cách nào đó để 'tống khứ' nó ra khỏi phòng cậu. Thế rồi, cậu nhìn cô bé ngồi trên ghế một lát, chớp chớp mắt, rồi dứt khoát vứt bỏ chiếc ghế, ngồi lên giường của cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT